Thứ Năm, 18 tháng 6, 2009

THƠ TIẾU LÂM

CỬA SÔNG - MINHQUANG
Dong thuyền ra chơi đến cửa sông
Kìa cảnh đẹp sao cảnh nức lòng
Phau phau hai bãi bồi cát trắng
Lơ thơ mấy rặng liễu uốn cong
Đây cồn ngư phủ căng buồm đợi
Kia chiếc thuyền con lách giữa dòng
Lòng khách tức cảnh trời mây nước
Ai chẳng cắm sào ngắm cửa sông

CỬA SÔNG - MINHQUANG

Vén buôm` lên nhìn vô cửa sông
Hai lằn trăng bạc in trên sóng
Một cồn cát bồi cỏ Cây rậm
Hai bờ , dừa lâm râm ngã bóng
Giữa dòng thuyền câu ai đang đậu
Cây sào ngư phủ cắm giữa dòng
Con nước lớn từ từ vào cữa
Ngư ông được cá nhổ sào dong
Ngắm cữa sông ai mà không thích
Buồm dựng rồi bít mẹ cữa sông

--------------------------------------------------------------------------------

02-19-2005, 03:08 PM
THẢ CÂU - MINHQUANG
Trưa hè nắng cực trẩy thuyền nan
Tìm chỗ thả câu hưởng thú nhàn
Cần trúc uốn lửa giương thẳng đuột
Lờ tre đan chéo khép miệng van
Giữa dòng khe nước con cá lách
Bên bờ lún phún đám cỏ năn
Dưới phao nhúc nhích, trên thích chí
Sướng chưa câu cá thú an nhàn

THẢ CÂU - MINHQUANG
Nhìn ra sóng nước thấy trắng bông
Một chiếc thuyền câu đậu giữa dòng
Hai bờ lau sậy trổ bông trắng
Thuyền nằm chờ nước chảy ra ròng
Ngư ông ngồi LẶC CỎ làm phau
Đút câu vào lỗ dạo nhịp mông
Dưới lạch cá rung rinh cần trúc
Trên ván thuyền ngư ông khoái không

THẢ CÂU 2 - MINHQUANG

Trưa hè còn đang nắng cực hoài
Mình trần trụi tay cằm câu dài
Đầu nón lá thân mang cặp giỏ
Đi vào ao bà câu cầu may
Bẻ cây vạch lá tìm chổ mát
Xong ngồi lặt cỏ làm phao ngay
Thả câu chổng mông chờ cá rút
Cá cắn câu rồi giựt lên ngay
Thú đi câu để giải cơn sầu
Còn nắng cực còn câu dài dài

--------------------------------------------------------------------------------

02-20-2005, 07:18 AM
ĐÁNH CỜ NGƯỜI - MINHQUANG

Giữa đêm khuya đang cơn tỉnh rượu
Trằn trọc gọi hiền phụ dậy chơi
Tưởng rằng chỉ mình biết thôi
Nào ngờ nàng cũng liên hồi chiếu tướng

Nào quân sĩ chàng cứ dương
Quân thiếp nay sẳn phô trương cờ người
Hai quân xáp đánh tơi bời
Quân chàng quân thiếp trắng tươi một màu

Dặn nhau rằng không ai được ngó
Hai ta không sừng sỏ chi nhau
Chàng nhường thiếp đi nước đầu
Thiếp mừng nghinh sĩ lên hầu thủ chắc

Chàng chơi ra trò thật rắn mắc
Tay chỏi ngựa phóng thoắt lên yên
Trên yên nhìn thấy mọi miền
Tay sờ hòn vọng, tay gìm dây cương

Hai xe chàng đã cho lên đường
Nằm chận lạch con mương dẩn vào
Trận tiền quân sĩ xôn xao
Thừa cơ lúc thắng pháo nhào vô luôn

Mấy chục quả đạn pháo chàng tuôn
Tràn nước chảy, cỏ buồn xác xơ
Thất kế thiếp bành tượng chờ
Xe thiếp lạc nước chơ vơ vệ đường

Hai hàng cờ trắng đã theo trương
Cổng thành mở tướng trường vô cung
Quyết tâm chàng đánh tới cùng
Quân đầu trọc vào phòng lục soát

Thiếp đang mơ mẩn ván cờ tàn
Chàng đem lời dụ hàng tuớng sĩ
Dù thiếp trong cơn thế bí
Cũng thuyết chàng cho giữ kỹ hậu cung

Chín tháng trong tù tối mỏi mòn
Giờ thiếp mở lòng son xuất tướng
Được tin chàng thật vui sướng
Và hẹn thiếp cuộc chiến tướng còn sau

Ngày thì đầu tắt lăn quay
Đêm về cùng thiêp mỡ ngay cờ hồng

--------------------------------------------------------------------------------

02-20-2005, 07:25 AM
MÂM NGŨ QUẢ - MINHQUANG
Khen ai khéo chọn lại khéo bầy
Mâm ngũ quả chín ở nơi đây
Đôi quả nhãn lồng sương còn đọng
Một cặp đào hồng mới chín cây
Chuối mắn vàng ươm chưng hai nải
Tố nữ thơm lừng khoe múi dày
Ngào ngạt hương đưa khách ngơ ngẩn
Vị còn chưa nếm, hồn đã say

MÂM NGŨ QUẢ 2 MINHQUANG
Nhìn lên bàn thờ một mâm đầy
Năm Loại trái cây sẳn sắp bày
Một anh dưa dài nằm ngay giữa
Hai trái hồng đào kè dưới ngay
Mùi thơm chùm nhản khoe hương vị
Sắc ửng màu nho đua với ai ?
Mấy trái Quít vàng múi no nưởng
Ai xem qua cũng muốn nhìn hoài

--------------------------------------------------------------------------------

02-20-2005, 07:59 AM
Đàn bà cũng như cái quạt tre
Cũng khâu, cũng ngạnh mặt to bè (khâu = khuy = cay)
NẮNG CỰC đem bành ra phe phẩy
Mát đuôi mát đầu, sướng sướng ghê

Cãi đàn bà như đánh trận chiến khu
Một nòng súng cối bắn ĐẠN BAY MÙ
Cãi thì tên đạn bay tá lả
Không cãi thì chửi "đồ lù khù"

Đàn bà cũng giống cái lò tôn
Nung trên trăm lữa cũng không mòn
Đem ống tre dài phì phò thổi
Nữa khắc cũng được bữa cơm ngon

Đàn bà cũng như cái cửa sông
Nước triều ì oạp lên rồi ròng
Mặt nước cá hanh bơi nhấp nhỗm
Giữa dòng neo đậu thuyên ngư ông

--------------------------------------------------------------------------------

02-20-2005, 08:03 AM
Này lỗ, này bàn này viên bi
Anh đến chơi rồi chớ vội đi
Cơ dài cơ ngắn sao cũng được
Lỗ to lỗ nhỏ chẳng kể chi
Bi tròn lỗ thẳng tay anh thọc
Da trơn cơ ướt phấn xoa đi
Chơi bi thì phải phân trên dưới
Một cơ ba ván chẳng ai bì

--------------------------------------------------------------------------------

--------------------------------------------------------------------------------

02-20-2005, 08:08 AM
Cum cụp tai nghe tiếng vẳng văng
Nhặt khoan chày cối gieo nhịp nhàng
Đầu tròn chày gụ lên rồi xuống
Đáy lõm thúng đan dọc lại ngang
Lúc đứng lúc ngồi trai (78) đẩy cối
Khi qua khi lại gái sẩy sàng
Có anh muốn trắng nên giã kỹ
Chày loe cối rạn vẫn còn hăng

--------------------------------------------------------------------------------

02-22-2005, 04:54 PM
Đưa tay bóp thử cái xem sao
Thấy nó mềm nên đút vòi vào
Vặn vặn, xoay xoay rồi đứng dậy
Nhấp nhổm xuống, lên, dấn ào ào
Mệt mỏi, mồ hôi đầy trên trán
Nữ khách đâm lo, nói thì thào
- Anh ơi cẩn thận không chửa đấy
- Tôi dấn thế này chửa làm sao

--------------------------------------------------------------------------------

02-22-2005, 04:57 PM
Vịnh quạt trần
Trời nóng nên em phải ở trần
Dài dài một gậy cắm vào thân
Tay kia vặn núm, thân em ngoáy
Quân tử sướng từ đầu đến chân

Mua phải khoá rởm

Chọc một, hai lần rồi lại ba
Ngoáy lên ngoáy xuống chẳng thấy ra
Giận thay đồ rởm không trơn lỗ
Rút ra, chán nản mệt thấy bà

THƠ TỨ TUYỆT

MƯA

Mưa rơi giọt ngắn giọt dài
Giọt vương trong gió giọt cài tóc mây
Giọt se se cõi lòng này
Giá mình đừng giận .. chắc ngày thôi mưa.

TƠ LÒNG.

Buộc lòng sợi nhớ , sợi thương.
Gỡ ra chợt thấy vấn vương sợi tình
Buộc tình mình lại với mình
Tơ lòng rối nụi rối tinh tơ vò ...

KHÔNG DƯNG


Không dưng mây đặt tên em
Không dưng mây đậu tóc mềm bờ vai
Không dưng một sớm tóc dài
Tóc dài không rối mà ai rối lòng !

VƯỜN XƯA

Về vườn xưa nhớ em xưa
Liệu cơn gió cũ có đưa em về
Anh ngồi hồn lặng lắng nghe
Đáy ly rơi giọt cà phê thật buồn ...

MỐI TÌNH ĐẦU

Thơ tôi có mối tình đầu
Vần chưa buông đã , chấm câu xuống hàng
Con chim bay lạc phương nam
Năm mươi năm vẫn lang thang chưa về ...

THỞ DÀI


Quay mình nằm chỗ nào cũng gió
Cũng là ta- không có ai
Đưa tay quờ quạng sương trên cỏ
Thấm lạnh lòng buông tiếng thơ dài

GÓT XUÂN


Roi rói gót xuân roi rói nắng
Đẫm hương roi rói mặt hoa cười
Lòng héo như cây mùa lá rụng
Roi rói em về ... lộc nảy tươi.

NẮNG MỚI.

Xuống tự lưng trời lên mặt đất
Mùa hân hoan loang khắp nẻo chan hoà
Em nắng mới ấm rần da rạo rực
Vương tơ tình ngơ ngác nhện tôi sa.


Ủ ẤM


Gạt ra mọi tạp âm tạp sắc
Tiếng vo ve và soi mói mắt nhìn
Vùi trong nhau như tro vùi trong lửa
Xua lạnh lùng ủ ấm lại niềm tin.


NƯỚC


Không gì mềm mại hơn giòng nước
Mà vẫn làm núi lở đá mòn
Trái tim ngỡ cứng như hồng ngọc
Cũng tan khi thấm nước cô đơn.

MƯA.


Mưa nức nở bên ngoài cửa sổ
Nghe tê đau như mũi kim trời
Em nức nở bên trong rèm vắng
Nghe nóng như ngàn giọt máu tươi.

THƠ MI NI - TỪ HUY.

ONG VÀ HOA

Lũ ong rạo rực trong vườn
Lũ hoa hớn hở xem thường lũ ong
Hoa kia một chút chùng lòng
Để ong hút mật bay vòng trở ra.

VÔ THƯỜNG

Đâu biết là vô thường
Sao thầy đi vội vả
Ngơ ngẫn giữa sân trường
Bao cõi lòng tiếc thương.

Chữ Kí ------------------


Khép mình trong áo quan
Thoáng nụ cười ẩn mặt
Dòng người sôi tiếng nấc
Thầy thầm lặng mơ màng.


ĐÊM CUỐI.

Như một lời chia tay
Quây quần nhau đêm cuối
Thức trọn hát ru thầy
Đang ngủ dưới vòm cây.

NGUYỆT

Trăng chưa là nguyệt là chưa
Trăng vừa là nguyệt mới vừa là trăng
Đêm qua chợt tỉnh ra rằng
Trăng vừa là nguyệt là trăng nguyệt vừa...

MIỀN XƯA
Lời tình thư ngày cũ
Ta đốt tàn khói mây
Lạc miền xưa lạnh giá
Thành mưa ướt ... lòng tay.


NEO


Sợi dây neo những cánh diều
Con thuyền trên vịnh neo chiều xa xôi
Gió xưa neo những bồi hồi
Câu thơ em đã neo tôi suốt đời.


TÌNH QUÊ


Dang tay ôm cả trời quê
Lỡ duyên đánh mất câu thề ngày xưa
Chắt chiu từng hạt nắng mưa
Gieo vào mảnh đất sớm trưa đi về.

MẮC NỢ

Nợ mẹ manh áo chén cơm
Nợ cha nét vẽ giang sơn chưa thành
Đến ngày trả được công danh
Vẫn còn nợ nấm cỏ xanh bên đồi.

SỐNG CHUNG VỚI RẮN

Có lẽ không nơi đâu trên Trái Đất sánh được với một ngôi làng nhỏ bé ở Ấn Độ về mật độ rắn hổ mang. Rắn ở mọi nơi, sống vô tư trong sự tôn thờ của dân làng. Các nhà khoa học đang tìm hiểu vì sao rắn đã chọn nơi này làm “tổ ấm”.


Một người dân ở làng Choto Poshla đang gỡ rắn trước cửa nhà mình ở Choto Pashla, nơi mà cứ 2 người dân thì có 1 con rắn độc. (Ảnh chụp ngày 18/8/2007: AFP)

2 người dân/1 con rắn độc
“Dân số” rắn ở làng Choto Pashla, bang Đông Bengal, đông đúc đến nỗi cứ 2 người dân là có 1 con rắn.

Đa số thuộc loài hổ mang rất độc, có màu đen tuyền, được điểm xuyết bằng một vòng màu vàng sáng quanh cổ. Loài rắn này có thể dài đến 2 mét.

Những con rắn đó được nhìn thấy khắp mọi nơi trong làng – trên những cánh đồng xanh, dưới những mương sâu, trong những ao hồ đầy bùn đất… Và thậm chí có lúc chúng còn “tắm nắng” vô tư theo từng bầy ở những nơi mà chúng yêu thích. Chúng chung sống với người dân trong làng vì không có ai làm chúng phải sợ hãi cả.

Ông Samir Chatterjee, Hiệu trưởng trường làng Choto Pashla, phát biểu: “Rắn có nanh độc là biểu tượng cho cuộc sống của làng tôi. Người dân những làng lân cận không dám qua làng này vì sợ rắn”.

Là người yêu thích động vật hoang dã, ông Chatterjee đã từng viết một quyển sách về rắn hổ mang. Ông nói: “Một khảo sát gần đây cho thấy trong ngôi làng 6.000 dân này có đến hơn 3.000 con rắn”.

Chưa biết vì sao

Trong một chuyến thăm làng Choto Pashla, ông Dipak Mitra, một chuyên gia về rắn, phát biểu: “Đây là ngôi làng duy nhất mà rắn hổ mang có nọc độc cùng sống chung với con người”.

Ông Mitra hiện đang điều hành một trại nuôi rắn ở Kolkata, với trên 700 loài rắn khác nhau. Về sự phong phú của dân số rắn ở Choto Pashla, ông nói: “Thật là một điều không thể tưởng tượng được”.

Theo một quan chức ở Choto Pashla, các nhà khoa học địa chất đang nghiên cứu về đặc điểm của ngôi làng này để giải thích vì sao rắn hổ mang lại chọn nơi đây làm “quê hương”.


Người dân làng Choto Poshla đang cho rắn uống sữa. (Ảnh: www.breitbart.com)

Quan chức này phát biểu: "Chúng tôi tự hỏi vì sao một chủng loài rắn riêng rẽ lại không ngừng phát triển tại làng này. Chúng tôi đang nghiên cứu về địa hình và thổ nhưỡng ở đây để tìm ra câu trả lời”.
Theo truyền thuyết, trong một cơn lũ lớn cách đây 600 năm, từng bầy rắn hổ mang đã tìm đến Choto Pashla, một ngôi làng nhỏ bé sống bằng nghề trồng lúa, để tìm nơi trú ẩn. Làng này cách Kolkata, thủ phủ bang Đông Bengal, 130 km về phía Tây Bắc.

Thờ thần rắn

Ngôi làng theo đạo Hindu này tôn thờ rắn như là một biểu tượng của thần linh. Dân làng tin rằng nhờ rắn mà mùa màng được tươi tốt, cuộc sống của người dân được ấm no.

Ông Chatterjee nói: “Phụ nữ trong làng thường cho rắn uống sữa vào buổi trưa, khi mà vị giáo sĩ trong làng làm lễ cúng thần rắn Manasa trong một ngôi đền”.

Khi có một con rắn chết, dân làng đặt xác rắn vào trong một hũ đất và nhận chìm xuống dòng sông Ganges linh thiêng.

Tuy nhiên, dù cho rắn ăn và làm lễ cầu siêu cho rắn, dân làng thường không đến gần rắn quá chiều dài một sải tay hoặc hơn.

Dipu Majhi, một thanh niên 25 tuổi, nói: “Phong tục trong làng không cho phép chúng tôi chạm vào rắn”. Cách đây 5 năm, Majhi đã bị rắn cắn khi đang câu cá tại một bờ ao.

Hàng năm, có khoảng mười mấy người dân làng chết vì bị rắn cắn, nhưng mọi người ở đây vẫn đối xử thân thiện với rắn theo truyền thống từ bao đời nay.

Thuốc giải nọc rắn hiện có tại một số bệnh viện trong bang Bengal, nhưng do những bệnh viện này nằm xa làng nên khi bị rắn cắn, người dân khó có thể được cứu chữa kịp thời.