Thứ Năm, 18 tháng 6, 2009

THƠ TỨ TUYỆT

MƯA

Mưa rơi giọt ngắn giọt dài
Giọt vương trong gió giọt cài tóc mây
Giọt se se cõi lòng này
Giá mình đừng giận .. chắc ngày thôi mưa.

TƠ LÒNG.

Buộc lòng sợi nhớ , sợi thương.
Gỡ ra chợt thấy vấn vương sợi tình
Buộc tình mình lại với mình
Tơ lòng rối nụi rối tinh tơ vò ...

KHÔNG DƯNG


Không dưng mây đặt tên em
Không dưng mây đậu tóc mềm bờ vai
Không dưng một sớm tóc dài
Tóc dài không rối mà ai rối lòng !

VƯỜN XƯA

Về vườn xưa nhớ em xưa
Liệu cơn gió cũ có đưa em về
Anh ngồi hồn lặng lắng nghe
Đáy ly rơi giọt cà phê thật buồn ...

MỐI TÌNH ĐẦU

Thơ tôi có mối tình đầu
Vần chưa buông đã , chấm câu xuống hàng
Con chim bay lạc phương nam
Năm mươi năm vẫn lang thang chưa về ...

THỞ DÀI


Quay mình nằm chỗ nào cũng gió
Cũng là ta- không có ai
Đưa tay quờ quạng sương trên cỏ
Thấm lạnh lòng buông tiếng thơ dài

GÓT XUÂN


Roi rói gót xuân roi rói nắng
Đẫm hương roi rói mặt hoa cười
Lòng héo như cây mùa lá rụng
Roi rói em về ... lộc nảy tươi.

NẮNG MỚI.

Xuống tự lưng trời lên mặt đất
Mùa hân hoan loang khắp nẻo chan hoà
Em nắng mới ấm rần da rạo rực
Vương tơ tình ngơ ngác nhện tôi sa.


Ủ ẤM


Gạt ra mọi tạp âm tạp sắc
Tiếng vo ve và soi mói mắt nhìn
Vùi trong nhau như tro vùi trong lửa
Xua lạnh lùng ủ ấm lại niềm tin.


NƯỚC


Không gì mềm mại hơn giòng nước
Mà vẫn làm núi lở đá mòn
Trái tim ngỡ cứng như hồng ngọc
Cũng tan khi thấm nước cô đơn.

MƯA.


Mưa nức nở bên ngoài cửa sổ
Nghe tê đau như mũi kim trời
Em nức nở bên trong rèm vắng
Nghe nóng như ngàn giọt máu tươi.

THƠ MI NI - TỪ HUY.

ONG VÀ HOA

Lũ ong rạo rực trong vườn
Lũ hoa hớn hở xem thường lũ ong
Hoa kia một chút chùng lòng
Để ong hút mật bay vòng trở ra.

VÔ THƯỜNG

Đâu biết là vô thường
Sao thầy đi vội vả
Ngơ ngẫn giữa sân trường
Bao cõi lòng tiếc thương.

Chữ Kí ------------------


Khép mình trong áo quan
Thoáng nụ cười ẩn mặt
Dòng người sôi tiếng nấc
Thầy thầm lặng mơ màng.


ĐÊM CUỐI.

Như một lời chia tay
Quây quần nhau đêm cuối
Thức trọn hát ru thầy
Đang ngủ dưới vòm cây.

NGUYỆT

Trăng chưa là nguyệt là chưa
Trăng vừa là nguyệt mới vừa là trăng
Đêm qua chợt tỉnh ra rằng
Trăng vừa là nguyệt là trăng nguyệt vừa...

MIỀN XƯA
Lời tình thư ngày cũ
Ta đốt tàn khói mây
Lạc miền xưa lạnh giá
Thành mưa ướt ... lòng tay.


NEO


Sợi dây neo những cánh diều
Con thuyền trên vịnh neo chiều xa xôi
Gió xưa neo những bồi hồi
Câu thơ em đã neo tôi suốt đời.


TÌNH QUÊ


Dang tay ôm cả trời quê
Lỡ duyên đánh mất câu thề ngày xưa
Chắt chiu từng hạt nắng mưa
Gieo vào mảnh đất sớm trưa đi về.

MẮC NỢ

Nợ mẹ manh áo chén cơm
Nợ cha nét vẽ giang sơn chưa thành
Đến ngày trả được công danh
Vẫn còn nợ nấm cỏ xanh bên đồi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét